Theo một thám tử lâu năm có kinh nghiệm, tôi đã hiểu được hơn về một nghề mới đang âm thầm phát triển ở VN, nghề thám tử. Nhũng câu chuyện được thám tử kể ra nghe khá ly kì và hấp dẫn nhưng cũng có không ít tình hống dở khóc dở cười. Câu chuyện dưới đây có thể coi là một tình huống như vậy.
Vào một ngày văn phòng thám tử Thành Trung nhận được cuộc gọi từ một khách hàng, vị khách nó đặt hàng công ty thám tử Thành Trung theo dõi một đối tượng. Điều đặc biệt là vị khách của công ty là Nam, anh ta muốn theo dõi người yêu của mình đang sống và làm việc tại TpHCM
Suốt cả ngày nhân viên của thám tử Thành Trung theo chân cô gái này như hình với bóng, cho đến khi màn dêm buông xuống đã là hơn 12h đêm mà cô nàng cũng chưa về phòng trọ của mình.
Và rồi thì đối tượng theo dõi cũng về phòng khi đồng hồ bước sang 1h sáng. Điều đặc biệt khó khăn cho thám tử lúc này là phòng trọ của cô nàng ở sâu trong một con hẻm khá nhỏ thuộc một con phố được coi là đông đúc vào ban ngày. Tiếng cho sủa, mèo kêu và đặc biệt là khi có người lạ đi vào con ngõ này làm thám tử cảm thấy khó tiếp cận đối tượng hơn.
Khi cô nàng đã rẽ vào con hẻm cuois cùng, thám tử mất dấu. Để có thể tiếp tục theo sát, thám tử bắt buộc phải tiếp cận gần hơn . Trước mắt thám tử là một hội nhóm thanh niên đang ngồi cuối hẻm
Nếu tiếp tục tiến vào, điều gì sẽ xảy ra khi phải đối mặt với một nhóm thanh niên ăn trông có vẻ bặm trợn , xăm trổ và có vẻ như không mấy thân thiện.
Thám tử Thành Trung đã xử lý tình huống này thế nào, theo các bạn?